Thơ Phật Giáo: Tu
Khi xưa ưa thích kim hoàn
Giờ yêu xâu chuỗi hạt tràng đeo tay
Khỏi lo bọn cướp hăm hay
Tay lần chuỗi hạt ngày ngày tâm an.
Khi xưa xách giỏ Vuitton
Giờ mang tay nải vẫn sang như thường!
Khỏi sợ kẻ xấu chặn đường
Khỏi lo trầy xướt tiếc thương đau lòng.
Khi xưa xài phí tiêu hoang
Giờ biết thiểu dục đỡ mang nợ nần
Không thì nợ chất nợ chần
Kiếp sau trở lại làm thân trâu bò.
Khi xưa có tánh tò mò
Thị phi nhân ngã lò dò theo sau
Khẩu nghiệp tội chướng càng sâu
Đọa ba đường dữ biết đâu nẻo về.
Khi xưa ai đó mắng chê
Ôm sầu chuốt hận não nề tâm can
Lời không thật, chớ trách than
Giữ tâm bình thản đâu còn đảo điên.
Khi xưa có lúc tham tiền
Giờ biết tĩnh lặng tham thiền quán sâu
Tham tiền chuốt khổ lụy đau
Tham thiền rơi rụng mối sầu trần ai.
Xưa hay tranh chấp đúng sai
Cùng người diễn kịch khôi hài thế gian
Rồi khi sân khấu hạ màn
Mỗi người một ngã nghiệp mang theo về!
Tu là đi ngược dòng khê
Là xa dần chốn trần mê thói đời
Cho tâm bình lặng thảnh thơi
Cho hoa lòng nở ngát nơi thượng nguồn
Chân✿ThanhMỹ_(♡)_
Nam Mô A Di Đà Phật 🙏